kiểu: phim sex không che
Nhãn:
phímet
giới thiệu:
### Phímet-NACR308: Tôi Muốn Con Riêng Của Tôi Công Nhận Tôi Là Mẹ... Maho Kanno (Loạn Luân)
Maho Kanno, một người phụ nữ quyến rũ ở độ tuổi 35, với thân hình mịn màng và đôi mắt biết nói, sống trong một ngôi nhà yên tĩnh ở ngoại ô Tokyo. Cô là mẹ kế của Hiro, chàng trai 20 tuổi, con riêng từ cuộc hôn nhân trước của chồng. Maho luôn khao khát được Hiro công nhận mình là mẹ thật sự, không chỉ là người phụ nữ trong nhà. Mỗi đêm, cô mơ về khoảnh khắc ấy, khi cơ thể họ gần gũi hơn, vượt qua ranh giới cấm kỵ.
Một buổi tối mưa gió, Hiro trở về nhà sau giờ làm việc, cơ thể mệt mỏi và ướt đẫm. Maho đang ngồi trên ghế sofa, mặc chiếc áo ngủ mỏng manh ôm sát đường cong cơ thể. Cô mời anh uống rượu, cố gắng tạo không khí gần gũi. "Hiro, con có biết rằng mẹ luôn muốn con gọi mẹ là 'mẹ' không?" cô thì thầm, giọng nói ngọt ngào như mật. Hiro, ban đầu ngượng ngùng, bắt đầu kể về những khó khăn của mình, và Maho lắng nghe, tay cô nhẹ nhàng chạm vào vai anh.
Khi câu chuyện chuyển sang chủ đề cá nhân, Maho nhắc đến "phímet", một từ mã bí mật mà cô từng nghe từ một bộ phim cũ, đại diện cho sự giải phóng cảm xúc và dục vọng bị kìm nén. "Phímet là chìa khóa để chúng ta hiểu nhau hơn, con ạ," cô nói, mắt cô lóe lên khao khát. Hiro, bị cuốn hút bởi sự quyến rũ của Maho, không thể cưỡng lại. Anh kéo cô lại gần, môi họ chạm nhau lần đầu tiên, một nụ hôn sâu, đầy ham muốn.
Cơ thể Maho run rẩy khi tay Hiro khám phá làn da mềm mại của cô. Họ di chuyển đến phòng ngủ, nơi ánh đèn mờ ảo làm nổi bật những đường cong hoàn hảo. Maho cởi bỏ áo ngủ, để lộ bộ ngực tròn đầy và vùng bụng phẳng lì. Hiro, với cơ bắp săn chắc, hôn dọc theo cổ cô, xuống đến ngực, khiến cô rên rỉ trong niềm vui tội lỗi. "Gọi tôi là mẹ đi, con yêu," Maho thì thầm, giọng cô đầy dục vọng. Hiro tuân theo, gọi tên ấy trong lúc họ hòa quyện, cơ thể anh đâm sâu vào cô, tạo nên nhịp điệu mạnh mẽ, cuồng nhiệt.
Mỗi chuyển động của họ như một lời thú nhận, phá vỡ rào cản loạn luân. Maho ôm chặt lấy Hiro, móng tay cào nhẹ vào lưng anh, trong khi "phímet" vang vọng trong tâm trí họ như một lời nguyền quyến rũ. Họ đạt đến đỉnh cao cùng nhau, cơ thể run lên trong cơn khoái lạc mãnh liệt, và Hiro cuối cùng cũng thì thầm: "Mẹ... mẹ của con."
Sáng hôm sau, Maho thức dậy với nụ cười thỏa mãn, biết rằng mối quan hệ của họ đã thay đổi mãi mãi. "Phímet" không chỉ là một từ, mà là khởi đầu cho sự công nhận mà cô hằng mơ ước. Cuộc sống của họ giờ đây đầy bí mật và đam mê, nhưng cũng mang theo nỗi sợ hãi của tội lỗi. Kết thúc câu chuyện, Maho nhận ra rằng tình yêu thực sự không cần lời nói, chỉ cần sự gần gũi ấy.
(Tổng số từ: 458)