### SSNI-958: Đêm Bão Tố Và Lời Thù Hận Trong một khu ổ chuột chật hẹp của thành phố, Minh, một chàng trai tị nạn từ biên giới, ôm mối hận thù sâu sắc với giáo viên của mình. Cô giáo Lan, người phụ nữ nghiêm khắc với vẻ đẹp lạnh lùng, luôn khiến anh cảm thấy bị chà đạp và khinh miệt trong lớp học. Mỗi bài học đều là nỗi đau, và hôm nay, sau một ngày dài bị cô giáo Lan chỉ trích trước mặt bạn bè, Minh quyết định bỏ về nhà một mình giữa đêm giông bão. Những hạt mưa xối xả như thể trời đất cũng đang trút giận thay anh. Minh lê bước trên con đường lầy lội, áo quần ướt sũng, trong đầu lặp lại hình ảnh cô giáo Lan với mái tóc đen dài và ánh mắt sắc lạnh. Anh ghét cô, nhưng sâu thẳm, có một thứ cảm xúc lạ lẫm – sự khao khát. Đột nhiên, một tiếng sấm vang rền, và anh thấy một bóng dáng quen thuộc bên vệ đường. Đó chính là giáo viên Lan, chiếc xe máy của cô hỏng giữa cơn bão, nước mưa làm ướt đẫm bộ đồ công sở ôm sát cơ thể. "Cậu là Minh phải không?" cô giáo Lan lên tiếng, giọng hơi run vì lạnh. Minh đứng sững, tim đập mạnh. Anh không muốn giúp đỡ, nhưng cơn giông bão khiến họ không thể rời xa nhau. "Xe tôi hỏng rồi, cậu có thể đưa tôi về không?" Cô hỏi, ánh mắt lộ vẻ bất lực. Minh gật đầu, nhưng trong lòng, sự thù hận và dục vọng đang trỗi dậy. Họ chen chúc trên chiếc xe đạp cũ kỹ của anh, cơ thể chạm sát vào nhau dưới làn mưa. Mùi hương từ tóc cô giáo Lan lan tỏa, làm anh không thể kìm nén. Khi đến một ngôi nhà bỏ hoang gần đó để trú mưa, không gian chật hẹp đẩy họ lại gần hơn. "Tôi biết cậu ghét tôi," giáo viên Lan nói, giọng thấp và khàn đặc vì lạnh. "Nhưng ở đây, chỉ có chúng ta." Minh nhìn cô, mắt anh tối sầm lại. Anh nắm lấy tay cô, kéo mạnh, và họ ngã xuống sàn ẩm ướt. Những ngón tay anh lần mò trên làn da ướt át, xé toạc lớp áo ngoài, lộ ra đường cong quyến rũ mà anh từng mơ tưởng. Cô giáo Lan không kháng cự, thay vào đó, cô đáp lại bằng những hơi thở gấp gáp, như thể cơn bão ngoài kia đang thôi thúc họ. Họ quấn lấy nhau trong bóng tối, cơ thể nóng bỏng đối lập với mưa lạnh lẽo. Minh hôn lên cổ cô, tay anh khám phá những nơi cấm kỵ, làm cô giáo Lan rên rỉ. "Giáo viên... của tôi," anh thì thầm, biến lời thù hận thành lời thì thầm quyến rũ. Cô dẫn dắt anh qua từng khoái cảm, cơ thể họ hòa quyện như cơn bão dữ dội. Những chuyển động mạnh mẽ, đầy khao khát, biến nỗi ghét thành niềm vui tội lỗi. Khi cơn bão dần tạnh, họ nằm bên nhau, mệt mỏi nhưng thỏa mãn. Minh nhận ra rằng, sự thù hận đã dẫn dắt anh đến điều gì đó hơn cả báo thù. Giáo viên Lan mỉm cười yếu ớt, nhưng họ biết, đây chỉ là một đêm bí mật. Minh rời đi trước bình minh, để lại cô với những ký ức hỗn loạn. Từ đó, lớp học không còn giống như trước – mỗi lần nhìn giáo viên Lan, anh lại nhớ đến cơn bão ấy. (Tổng số từ: 482)
Cảnh báo: Trang web này chỉ dành cho người từ 18 tuổi trở lên xem. Nội dung có thể bị phản đối; nội dung từ trang web này có thể không được phân phối,
Lưu hành, bán, cho thuê, cho hoặc cho những người dưới 18 tuổi mượn hoặc trình chiếu, phát hoặc trình chiếu nội dung của trang web này cho những người đó.