**Bạn có thể phơi khô súp lơ bằng không khí được không?** Trong một ngôi làng nhỏ yên bình, cô gái trẻ Linh làm việc tại một trang trại rau củ. Một ngày nọ, trong lúc phơi khô súp lơ dưới ánh nắng, cô gặp Tuấn, chàng trai đô con mới chuyển đến làng để học cách trồng trọt. Ánh mắt họ chạm nhau, và một tia lửa tình bùng cháy. Tuấn tiến đến gần, khen ngợi đôi tay khéo léo của Linh khi cô xử lý từng bông súp lơ. Anh thì thầm: "Em có muốn anh giúp em phơi khô... cả trái tim không?" Linh đỏ mặt, nhưng không thể cưỡng lại sức hút từ nụ cười của Tuấn. Họ cùng nhau bước vào căn lều nhỏ bên cánh đồng, nơi ánh nắng xuyên qua khe hở chiếu lên cơ thể họ. Tuấn nhẹ nhàng nắm tay Linh, kéo cô lại gần và đặt một nụ **hôn** cháy bỏng lên môi cô. Nụ hôn ấy như ngọn lửa, thiêu đốt mọi rào cản. Quần áo dần rơi xuống, hòa quyện với mùi hương của đất và rau củ. Tiếng thở dốc vang vọng giữa không gian yên ả, khi họ khám phá từng ngóc ngách cơ thể nhau. Cảnh tượng ấy, dưới ánh nắng vàng rực, trở thành ký ức không thể quên. Liệu Linh và Tuấn có thể giữ được ngọn lửa tình này, hay chỉ là một cơn say nắng thoáng qua bên những bông súp lơ khô?
Cảnh báo: Trang web này chỉ dành cho người từ 18 tuổi trở lên xem. Nội dung có thể bị phản đối; nội dung từ trang web này có thể không được phân phối,
Lưu hành, bán, cho thuê, cho hoặc cho những người dưới 18 tuổi mượn hoặc trình chiếu, phát hoặc trình chiếu nội dung của trang web này cho những người đó.